Mỗi khi nhớ lại ngày đầu tới trường, trong tôi lại rộn rã những lời hát thân thương “Mùa thu ơi, mùa thu đi xây ước mơ…. Tiếng hát ngày khai trường trong sáng như trời thu”. Bởi đó chính là bài hát mà tôi nhớ nhất trong buổi khai trường năm học lớp 6 của mình!
Đó cũng chính là buổi đầu tiên tôi tới trường bởi trước đó vào buổi tập trung lớp 6, ba tôi bận đi công tác không ai đưa tôi tới trường được.
Quên sao được lần đầu ngỡ ngàng tới trường dù trước đó đã nhiều lần tôi đi qua cổng trường THCS này, cũng vài lần tôi theo mấy đứa bạn qua trường vào lớp của anh chị bạn. Nhưng quả thật lúc đó trường là nơi tôi vô cũng xa lạ. Và giờ thì, đó là ngôi trường của tôi, mái nhà thứ hai thân thương của tôi! Tôi mải miết chạy dọc các hành lang, qua các phòng học và nhìn ngắm nơi rồi đây sẽ thuộc về mình.
Quên làm sao được lần đầu tiên gặp cô chủ nhiệm ở lớp mà còn ngơ ngác hỏi: “Cô ơi, con muốn tìm lớp 6A5” và lũ bạn đã ngồi trong lớp nhìn tôi một cách ngớ ngẩn! Quên sao được cái chỗ ngồi thân thương khi cô chỉ con ngồi đó đi và chưa kịp nhớ một cách chính xác chỗ ngồi đó thì cả lớp đã được yêu cầu mang ghế xuống sân trường tập trung!
Để rồi những kỉ niệm đẹp đẽ đã cùng tôi lớn lên ở nơi đây!
Ba tôi rất nhiều lần thắc mắc mỗi khi tới đón mà lần nào tôi nằn nì ba cho tôi chơi thêm chút nữa dù cả ngày đã ở trường. Nhưng ba sao biết được, chỉ sau giờ học tôi với mấy đứa bạn thân có biết bao trò tinh nghịch có thể nghĩ ra và khoảng sân cỏ có gốc cây hoa ban thơ mộng là thế giới tươi đẹp của chúng tôi ở đó. Tôi có thể ngồi bên bục của tán cây đọc mấy câu truyện tranh ngớ ngẩn- theo lời ba tôi nói về truyện tranh- “ Shin- Cậu bé bút chì”, “Đô-rê-mon”….. tán gẫu về những thứ rất vớ vẩn với người lớn như các nhóm nhạc, thần tượng diễn viên, chép lời mấy lời bịa ra để hát rap của lũ bạn! Tôi đã có những người bạn rất thân ở đây dù mới chỉ có hơn hai tháng học cùng nhau.
Còn nhớ một buổi mưa tháng 9 khi ba tôi tới muộn vì đường tắc, cô bạn ngồi bàn dưới đã rất sẵn lòng ngồi chờ cùng dù nhà bạn rất gần bạn có thể che ô đi về được. Hôm đó,để tôi quên nỗi mong ba, bạn đã kể cho tôi nghe cách làm món bánh chuối, việc dọn nhà ra sao, bạn chỉ tôi cách băng tay nhanh nhất khi làm bếp bị chảy máu… Đó là những thứ tuyệt nhất mà tôi đã được nghe và để tôi biết được sau một cô bạn xinh đẹp còn có một cô bạn khéo léo biết bao mà tôi không dễ gì tìm kiếm được. Và sau buổi đó, tôi đã có một người bạn, người chị đảm đang đồng hành cùng mình mỗi buổi tới trường !
Lớp 6 với những môn học thú vị trong đó tôi thích nhất môn Công nghệ. Bạn hãy nghĩ mà xem, bạn sẽ làm gì khi phải đi du lịch? Đó không phải là việc bạn mang những công thức Toán hay Tiếng Anh ra sử dụng, cũng không thể mang môn Văn ra để chuẩn bị đi. Tôi đã thích thú vô cùng khi có thể gấp quần áo một cách gọn gang nhất có thể, có thể học cách xâu kim và khâu mọi thứ nếu nó bị rời ra hay bị hỏng. Và chiếc khuy áo đầu tiên tôi khâu cho ba đã rất chắc chắn tới mức ba giựt nó cũng không rơi ra. Ba tôi đã viết lên bảng học trong nhà của tôi dòng chữ: “Con gái đã lớn” để ghi dấu ấn cho việc tôi biết làm đó. Tôi cũng rất yêu quý các thầy cô của mình mà trong số đó là cô Công nghệ nhân hậu của lớp tôi. Người không biết nổi cáu bào giơ và khi nào cũng cười hiền hậu!
Lớp tôi với khung cửa sổ mộng mơ cho bọn con gái những chiều nhiều mây, những trận cười ngả nghiêng trong giờ học Văn của cô chủ nhiệm, những nỗi lo sợ mỗi buổi xét hạnh kiểm tháng… đã làm nên trong tôi bao xúc cảm về mái trường THCS này!
Và với tôi, mái trường mới chỉ có vậy đó thôi nhưng cũng chỉ chừng ấy cũng khiến mỗi ngày của tôi trở nên vui vẻ và hạnh phúc biết bao để tôi có thể tự tin mà nói: Tôi yêu trường, yêu lớp, yêu thầy cô, bè bạn của mình!
(Đoàn Gia Linh - Học sinh lớp 6A5)